PHẠM THỊ PHỤNG (1945): Bà Phụng đã góa chồng 30 năm, hiện sống với con dâu và ba cháu nội sau khi con trai qua đời. Ngôi nhà của họ chỉ là một ngôi nhà vách đất lụp xụp, không đủ vững chãi để bảo vệ gia đình trước thời tiết khắc nghiệt. Bà Phụng phải làm thuê để kiếm sống, nhưng sức khỏe yếu kém do bệnh hen suyễn nặng, khiến công việc trở nên vô cùng khó khăn.