Trong vùng đất nghèo khó của Đăk Glei, chúng ta đang chứng kiến những câu chuyện đầy đau thương và cơ cực của nhiều gia đình. Cuộc sống của họ được đánh dấu bằng sự thiếu thốn, bệnh tật, và nỗi cô đơn.
Nhiều người trong số họ phải đối mặt với những bệnh tật nghiêm trọng, từ động kinh, đau cột sống, cho đến bệnh phong và những chứng bệnh thể lý khác. Những căn bệnh này không chỉ làm họ đau đớn về thể xác mà còn khiến cuộc sống hàng ngày trở nên vô cùng vất vả. Những đứa trẻ không thể đến trường vì bệnh tật, những người mẹ và ông bà không có khả năng lao động để nuôi sống gia đình, và những người bệnh phải sống dựa hoàn toàn vào lòng từ thiện của cộng đồng.
Sự nghèo đói không chỉ là thiếu thốn vật chất mà còn là sự thiếu thốn về tinh thần, khi họ không có đủ điều kiện để chữa trị bệnh tật, không có đủ thực phẩm để ăn, và không có nơi nương tựa trong những lúc khó khăn. Những túp lều tạm bợ và những bữa cơm thiếu thốn là hình ảnh thường thấy trong cuộc sống của họ.
Những hoàn cảnh này phản ánh một bức tranh khắc nghiệt của cuộc sống mà nhiều người trong chúng ta khó có thể tưởng tượng được. Để cải thiện cuộc sống của họ và mang lại một chút ánh sáng trong những ngày tháng tăm tối, chúng ta cần cùng nhau chung tay giúp đỡ, tạo điều kiện cho họ có một cuộc sống tốt đẹp hơn và xoa dịu phần nào nỗi đau khổ mà họ đang gánh chịu.
Bé A Châu (sinh năm 2017) – Làng Đăk Tuk, Xã Đak Kroong, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Bé A Châu sinh ra đã không may mắn như bao đứa trẻ khác. Từ khi chào đời, bé đã phải chịu đựng sự thiếu hụt về ngón tay và ngón chân ở một bên. Sự khác biệt này đã khiến bé trở thành mục tiêu của những lời trêu chọc, chế giễu từ bạn bè. Mỗi lần bị gọi là “ngón tay ngón chân không mọc,” bé lại cảm thấy tủi thân và đau đớn. Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi khi bé không dám lên lớp, sợ rằng sẽ bị chê cười thêm. Trong trái tim bé nhỏ, những vết thương ấy ngày càng sâu, khiến bé không chỉ mất đi niềm vui học tập mà còn cảm thấy mình không xứng đáng được yêu thương như những bạn bè cùng trang lứa.
Em Y. Chim (sinh năm 2010) – Làng Đăk Tuk, Xã Đak Kroong, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Em Y. Chim mang trong mình căn bệnh động kinh, khiến cuộc sống của em trở nên đau khổ và đầy những cơn co giật đau đớn. Mỗi lần bệnh tái phát, em sùi bọt mép, chân tay co quắp, khiến cả gia đình không khỏi đau lòng và lo lắng. Vì bệnh tật, em không thể đến trường, không thể vui chơi như bao đứa trẻ khác. Hằng ngày, ba mẹ phải dẫn em lên nương rẫy vì sợ để em ở nhà một mình sẽ nguy hiểm. Nhìn em mỗi ngày phải chiến đấu với cơn bệnh hành hạ, trái tim ba mẹ như bị xé nát. Họ mong ước một ngày con có thể khỏi bệnh, được sống một cuộc sống bình thường, nhưng ước mơ đó dường như quá xa vời trong hoàn cảnh khó khăn này.
Chị Y Khuýt (sinh năm 2000) – Làng Đăk Tuk, Xã Đak Kroong, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Chị Y Khuýt sau khi sinh con đã gặp phải chứng đau cột sống nghiêm trọng. Nhà nghèo, không có tiền chữa bệnh, chị không thể lao động để nuôi con nhỏ. Mỗi ngày trôi qua, cuộc sống của chị phụ thuộc hoàn toàn vào sự giúp đỡ của các cha, các sơ. Nhìn con nhỏ khóc đòi ăn mà không có gì để cho con, chị cảm thấy trái tim mình như vỡ vụn. Ước mơ được khỏe mạnh, được tự tay chăm sóc và nuôi dưỡng con trở nên xa vời hơn bao giờ hết.
Chị Y – Dúi (sinh năm 1985) – Làng Đăk Tuk, Xã Đăk Kroong, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Chị Y – Dúi từ nhỏ đã phải chịu cảnh liệt cả hai chân. Không được học hành, chị lớn lên trong sự thiếu thốn và cô đơn. Cả bố và mẹ đều đã mất, chị chỉ còn một người chồng bị tâm thần và một đứa con nhỏ suy dinh dưỡng. Cuộc sống hàng ngày của chị dựa vào sự giúp đỡ của bà con trong làng. Những bữa cơm không đủ no, túp lều tạm bợ là nơi trú ngụ của gia đình chị. Nhìn con còi cọc, ốm yếu, chị cảm thấy bất lực và đau đớn, mong ước một tương lai tốt đẹp hơn cho con nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Bà Y – Nũ (sinh năm 1955) – Làng Đăk Tuk, Xã Đăk Kroong, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Bà Y – Nũ là một bệnh nhân về thể lý, sống một mình trong cô đơn. Khi còn trẻ, bà tự mình nuôi sống bản thân bằng việc làm rẫy, làm nương. Nhưng giờ đây, bệnh tật đã khiến bà phải nằm một chỗ, không thể tự chăm sóc cho mình. Bà sống nhờ vào sự giúp đỡ của người khác, mọi sinh hoạt hàng ngày đều phải phụ thuộc vào người khác. Mỗi ngày trôi qua, bà chỉ mong có một bữa cơm no, một giấc ngủ yên bình, nhưng điều đó cũng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
6. Em A Gương – Làng Đăk Tuk, Xã Đăk Kroong, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Em A Gương sinh ra trong một gia đình nghèo khó, là con đầu trong số bảy anh chị em. Không chỉ mắc chứng thiểu năng trí tuệ, em còn bị động kinh. Vì là con đầu, em phải ở nhà một mình trong một căn chòi rách nát để nhường cơ hội đến trường cho các em. Những bữa cơm không đủ no, những cơn bệnh tái phát càng làm cuộc sống của em thêm phần khó khăn. Bố mẹ nhìn con mà lòng đầy xót xa, không đủ điều kiện để chữa trị cho em, họ chỉ có thể ngậm ngùi nhìn con chịu đựng trong sự bất lực.
Chị Y Pố (sinh năm 1982) – Làng Đăk Chung 2, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Chị Y Pố bị bệnh phong, khiến các ngón chân co rút, đau đớn. Trong gia đình có ba mẹ con, nhưng hai mẹ con đều mắc bệnh phong, cuộc sống phụ thuộc hoàn toàn vào người con trai út. Cuộc sống hàng ngày là những bữa cơm thiếu thốn, những ngày tháng đau đớn vì bệnh tật. Mỗi ngày trôi qua là một cuộc chiến để tồn tại, họ chỉ mong có được chút lương thực để duy trì cuộc sống.
Ông A Thik (sinh năm 1960) – Làng Đăk Tuk, Xã Đăk Kroong, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Ông A Thik mồ côi từ nhỏ, sống một mình không nhà không cửa. Túp lều ông đang ở là do người khác dựng tạm cho. Cuộc sống của ông phụ thuộc hoàn toàn vào lòng thương của người khác. Ai cho gì ông ăn nấy, hầu như ngày nào ông cũng phải lên rừng hái rau lá để sống qua ngày. Những ngày tháng cô đơn, thiếu thốn đã khiến ông trở nên lạc lõng, mong manh trước cuộc đời.
Chị Y Phieng (sinh năm 1975) – Làng Đăk Jâk, Xã Đăk Môn, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Chị Y Phieng bị liệt từ nhỏ, gia đình đông con, chị sống cùng người cha già không thể lao động nuôi chị. Mỗi ngày trôi qua, chị phải dựa vào sự giúp đỡ của bà con trong làng. Những bữa cơm thiếu thốn, những ngày tháng nằm một chỗ đã khiến chị cảm thấy cuộc sống thật vô vọng. Ước mơ được khỏe mạnh, được tự do đi lại trở nên xa vời hơn bao giờ hết
Ông A Tría (sinh năm 1957) – Làng Đăk Tông, Huyện Đăk Glei, Tỉnh Kon Tum *** Ông A Tría già neo đơn, không nơi nương tựa. Bà bị bệnh cùi, các ngón tay cụt rụt, phải sống nhờ vào sự giúp đỡ của bà con trong làng. Những bữa cơm đạm bạc, những ngày tháng đau đớn vì bệnh tật đã khiến cuộc sống của bà trở nên cơ cực hơn bao giờ hết. Mỗi ngày, bà chỉ mong có được một chút lương thực để duy trì cuộc sống, nhưng điều đó cũng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.