TỪ “COVID ZERO” CHUYỂN SANG “SỐNG CHUNG VỚI DỊCH”!

HNBN TRUONGHOC1          Đã mấy tháng qua, Việt Nam bước vào những thời khắc thật khó khăn trong việc chống lại đại dịch COVID-19. Dịch bệnh phức tạp, kéo dài, ảnh hưởng đến mọi mặt đời sống người dân, đặc biệt là những người lao động nghèo.  Thoạt tiên, chủ trương của nhà nước VN là mong sớm diệt sạch dịch bệnh Covid-19, nhưng càng ngày “lý tưởng” này lại càng xa dần với thực tại.  Hầu như ai cũng thấy rằng Việt Nam không thể khống chế tuyệt đối dịch Covid, mà phải thích ứng và có cách làm phù hợp, tức là phải chuyển sang chiến dịch “Sống chung với dịch bệnh”.

          Thời gian qua, đa số những người lao động đều bị thất nghiệp, nhiều người từ quê lên thành phố làm việc, nay lại mắc kẹt nơi nhà trọ do lệnh giãn cách xã hội, khiến nhiều người khốn đốn.  Mọi người rơi vào cảnh khó khăn, phải cố gắng cầm cự cho qua mùa Dịch.

          Xin mời quý vị cùng đọc lá thơ của 1 trong những người được Hội Hồng Ân trợ giúp dưới đây để hiểu hơn được phần nào tình hình tại các nơi.

          Còn nhiều người khổ quá, sự giúp đỡ của Hồng Ân cứ như đem muối bỏ biển vậy… nhưng thôi, giúp được thêm cho ai thì ta giúp!

THƯ TRI ÂN

Kính gửi Hội Hồng Ân,

          Tôi tên là Dương Thi Huyền năm nay 36 tuổi. Tôi HNBN TRUONGHOC2đã lập gia đình với chồng tôi là anh Nguyễn Khắc Tuyên. Chúng tôi có 2 con là bé Trà My 4 tuổi và bé Khắc Tuyến 2 tuổi. Tôi ở với mẹ chồng là bà Nguyễn Thị Thành 68 tuổi. Mẹ tôi bị bệnh tiểu đường, nhưng vẫn trông được cháu nhỏ. Tôi là lao động chính trong nhà, hàng ngày chỉ có công việc là đi phụ xây, lương tháng chỉ đủ tiêu dùng hàng ngày. Nay dịch bệnh bùng phát, gia đình tôi cả 5 người đều bị dương tính với virus Corona. Chúng tôi được đưa đi điều trị tại bệnh viện BG.Nhờ sự tận tình của các bác sĩ, 4 người chúng tôi đã được trở về nhà. Tuy nhiên, mẹ chồng tôi đã không qua khỏi, bà đã mất đêm ngày 5/7/2021, được hỏa thiêu.  Gia đình đón bà về và an táng cách âm thầm.

          Đã hơn 3 tháng qua chúng tôi thất nghiệp, lại phải trả tiền chi phí điều trị, ăn uống, sinh hoạt, tiền xét nghiệm… và nay mẹ chồng lại qua đời phải lo các thủ tục cuối cùng cho bà. Gia đình thực sự rơi vào hoàn cảnh éo le, kinh tế eo hẹp, mọi người xa lánh. May mắn thay, quý sơ trong Hội dòng Đức Mẹ Hiệp Nhất và cũng là cô giáo của bé Trà My đã đến thăm viếng, an ủi, khích lệ kịp thời, giúp gia đình vực dậy được tinh thần, lạc quan hơn. Bên cạnh đó tôi còn nhận được 600.000vnđ cùng 20kg gạo, mỳ tôm, dầu ăn, và các gia vị thiết yếu…. tôi thực sự cảm động trước tấm lòng quảng đại của các sơ cùng quý ân nhân. Cảm ơn mọi người đã quan tâm, giúp đỡ, không xa lánh gia đình.Tương lai còn nhiều điều khó khăn, không còn bà giúp trông nom các cháu, tôi thì thất nghiệp, phải lo phí sinh hoạt cho gia đình và 2 con đi học….nhưng sự hiện diện của quý sơ và sự giúp đỡ của Hội Hồng Ân đã giúp tôi thêm tin tưởng, phấn chấn và có động lực hơn để đối diện với cuộc sống đầy khó khăn trước mắt. Tôi xin kính chúc mọi người trong Hội Hồng Ân luôn sống hạnh phúc-thành đạt. Một lần nữa xin chân thành cảm ơn!

Người viết thư

Dương Thị Huyền

 

HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3HNBN TRUONGHOC3

HNBN TRUONGHOC15

HNBN TRUONGHOC14

 

YELLOW ROSES